Diên Vỹ

dỗi hờn


yêu - sao em nghe chán chường đến thế
mọi thứ trên đời hình như hóa tệ
khi buổi sáng vô tình hờn dỗi cùng anh


tình của mình có phải quá mong manh
hay do vốn em có quá nhiều vọng tưởng
em tìm ở nhân gian bao điều vui sướng
mà quên mình bị đày...nên rớt lại nơi đây


ước gì một ngày em hóa thành mây
vô tư lự đêm ngày nhìn nhân thế
nếu buồn quá, em thành mưa rơi trăm ngàn giọt lệ
khóc dùm trần gian đôi phút giải khuây


không yêu anh... em biết sẽ yêu ai
vì đâu dễ tìm ra người thật dạ
cuộc sống đời thường lắm điều vất vã...
mà sao em hay dỗi hờn....
để gió cũng sầu than....!


oct. 19, 2006

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "dỗi hờn"